TOP 7 CÂU CHUYỆN ĐÊM GIÁNG SINH, NHỮNG CÂU CHUYỆN GIÁNG SINH NÊN ĐỌC

Những mẩu chuyện kể mầm non ly kỳ, đầy xúc cảm và ý nghĩa sâu sắc sẽ giúp mẹ và bé bỏng có một mùa Noel thật ý nghĩa. Nếu chị em vẫn không biết phải nói chuyện gì cho bé nghe trong ngày lễ noel này, hãy thử bước đầu với đều câu chuyện sau đây nhé

Những mẩu chuyện về noel kể đến trẻ thiếu nhi giúp ích tương đối nhiều cho sự cải cách và phát triển của các bé. Thông qua những mẩu chuyện ngắn gọn, dễ hiểu nhưng ý nghĩa, mẹ không chỉ mang lại cho trái đất tưởng tượng của bé xíu thêm nhiều gia công bằng chất liệu mà còn giúp bé dễ dàng cảm nhận những bài học cuộc sống một cách sinh động, trực quan.

Bạn đang xem: Câu chuyện đêm giáng sinh


Mùa noel này, mẹ nhớ rằng kể cho bé nghê những mẩu chuyện kể mầm non dưới đây để có một dịp nghỉ lễ hội vui cùng cũng đầy ý nghĩa nhé.

1. Chuyến xe pháo ngày Giáng Sinh

Những mẩu truyện kể mang lại trẻ mầm non về mùa Giáng Sinh đưa các bé bỏng vào nhân loại kỳ diệu của trí tưởng tượng với tình yêu thương

Tôi cùng anh trai sống biện pháp xa nhau đã các năm vì mỗi người thao tác làm việc ở một quốc gia khác nhau. Vào khoảng thời gian tôi 25 tuổi, anh trai đã bộ quà tặng kèm theo tôi một chiếc xe hơi mới nhưng mà tôi đã ý muốn từ lâu.

Giáng sinh năm nay, tôi đã sẵn sàng một món quà dễ thương và đáng yêu để gửi đến anh. Cách ra trường đoản cú trung chổ chính giữa thương mại để lấy xe ô tô, tôi bỗng dưng nhìn thấy một cậu bé nhỏ trông tương đối lấm lem đang nhìn chăm bẳm vào cái xe của mình.

Tôi chứa tiếng hỏi: “Cô có thể giúp gì cháu không?”. “Đây là xe xe hơi của cô cần không ạ?”, cậu nhỏ bé lễ phép hỏi tôi.

“Đúng rồi cháu. Đây là dòng xe cô đã có được anh trai khuyến mãi ngay vào giáng sinh thời gian trước đấy!”.

Cậu bé xíu ngạc nhiên và yêu thích hỏi lại tôi: ‘”Cô đã bao gồm chiếc xe pháo này nhưng không mất gì đúng không?”. – “Ừ! Cô ko mất gì cả”.

Tôi vơi nhàng vấn đáp chú bé. Tôi nghĩ chắc chắn là cậu bé xíu đang thầm ao ước dành được người anh trai như thể tôi. Nhưng chú bé xíu chợt hạ giọng nói: “Cháu mong gì mình hoàn toàn có thể trở thành một ông anh trai oai nghiêm như anh của cô”.

Tôi bất ngờ với cân nhắc của cậu bé bỏng và một ý nghĩ về lóe lên vào đầu: “Cháu nghĩ sao ví như cô đưa con cháu về nhà bởi chiếc xe pháo này với ngắm nhìn tp trong dịp lễ giáng sinh nữa”. “Thật hay ạ! cháu cảm ơn cô!”, cậu nhỏ bé trả lời tức thì không đề nghị suy nghĩ.

Tôi đưa cậu bé đi một vòng thành phố và trở về quê hương cậu bé. Khi ngừng xe đỗ lại trước cửa ngõ một căn nhà gỗ giản dị, cậu nhỏ xíu ngập xong xuôi cất tiếng: “Cháu cảm ơn cô những lắm, nếu có thể cháu rất có thể xin cô chờ con cháu một chút ở chỗ này không ạ?”. Tôi vui vẻ đồng ý đồng ý.


*
Câu chuyện tuyệt về giáng sinh cho trẻ thiếu nhi

Hai ba con tài xế xuống khu đô thị để mua sắm. Cô bé xíu hỏi bố: “Nhiều bạn trong trường nói không tồn tại Ông già Noel. Chúng ta nói con là ngốc, khi tin rằng ông gồm thật, nhưng con tin vào số đông gì ba bảo với con, yêu cầu không bố?”

Xe xẹp vào bên đường tắt máy. Cô nhỏ gái bé bỏng bỏng vẫn đang ngổn ngang bao suy nghĩ.

“Các bạn ở trường đang sai, con yêu ạ!! Ông già Noel là tất cả thật. Nhưng bố cần nhắc cho bé nghe thêm về Ông. Cha nghĩ bé đã đủ mập để hiểu rất nhiều gì cha sẽ share với con.”

“Ngày xưa gồm một người đàn ông đi khắp cầm giới, thưởng vàng cho hầu hết đứa trẻ trên tuyến đường ông đi qua. Ông được biết đến ở những nơi với rất nhiều tên hotline khác nhau, nhưng mà tình yêu mến ở trong lòng ông thì như nhau, mặc dù đến bất kỳ đâu. Ông đó là tâm hồn yêu thương hoàn hảo nhất và ước ao muốn share tình yêu thương đó, bằng phương pháp tặng quà với tất cả con tim của mình. Khi con đến tuổi nào đó, ông già Noel thiệt sự không hẳn phải là người vào trong nhà bằng ống khói trong đêm, trước dịp lễ Giáng Sinh.


Tinh thần và cuộc sống thường ngày thật sự của ông già thần thoại dễ thương và đáng yêu này tồn tại nằm trong tâm địa của con, tim của bố, tim của mẹ cũng như tim của toàn bộ những tín đồ tin vào việc đem lại niềm vui cho người khác. Tinh thần thật sự của ông Noel là tất cả những gì con sở hữu tặng; thay do những gì nhỏ nhận được.

Khi nhỏ nhận thức được điều này và lúc nó trở thành 1 phần trong con, Giáng Sinh vẫn trở buộc phải thú vị hơn và ảo huyền hơn. Con gồm hiểu những gì tía nói không? “

Cô bé bỏng nhìn sản phẩm cây phía trước. Cô sợ nhìn vào bố, bạn từng bảo với cô rằng Ông già Noel bao gồm thật. Cô mong tin như cô vẫn tin hồi thời gian trước rằng Ông Noel là 1 ông già vui tính, to béo, mặc đồ gia dụng đỏ. Cô không muốn phải đọc khác đi.

“Nhìn ba này” – người cha gọi và cô bé xíu quay sang nhìn ông.

Khoảnh khắc đó, cô bé bỏng thấy khuôn mặt người phụ thân thân yêu thương ngời sáng và cô nhận thấy trong đôi mắt ông một tình yêu thích không đậy đậy. Ông già Noel thiệt sự, người đã để nhiều thời gian lựa chọn những món quà quan trọng mà cô ý muốn ước một trong những mùa Giáng Sinh sẽ qua; kể từ lúc cô xuất hiện trên đời này. Ông già Noel đã cần sử dụng món bánh mì mà cô đã quăng quật công trang trí; cũng như đã uống ly sữa rét do bao gồm tay cô pha. Cô đã nhận được ra niềm hạnh phúc, sự chia sẻ, tình thương. Người bố ôm ghì con trong vòng tay ấm cúng của mình với cứ ôm như thế.

“Giờ thì nhỏ đã ở trong về một đội nhóm người đặc biệt. Nói từ hiện thời con đang được share niềm vui Giáng Sinh hàng ngày của năm chứ không chỉ một ngày vào năm. Từ bỏ giờ, Ông Noel đang sống trong trái tim hồn con. Đây là điều đặc trưng nhất xẩy ra với con, trong cuộc sống mình. Vì chưng bây giờ, bé đã hiểu đúng bản chất Ông Noel thiết yếu nào tồn tại, nếu không tồn tại những fan như chúng ta, hồ hết người khiến cho ông được sống mãi”.

Tim cô nhỏ xíu muốn vỡ lẽ ra do hạnh phúc. Cô đáp:

“Thưa bố, con muốn ông sống mãi trong tâm con cũng giống như ông đang sống trong lòng bố. Bé yêu bố. Bố là ông già Noel hoàn hảo nhất trên nhân loại này.”

Ý nghĩa: Ông già noel thực ra trong câu chuyện về noel này là những người yêu thương và mang đến trẻ thiếu nhi những món đá quý vô cùng ý nghĩa với cuộc sống đời thường của thiết yếu cô.

3. Quà tặng kèm mẹ ngày Noel

*
Câu chuyện về giáng sinh mang đến trẻ mầm non

Peter trong năm này 5 tuổi. Chỉ với vài ngày nữa là sẽ tới Giáng Sinh, cậu nhỏ nhắn rất ao ước dành tặng ngay mẹ một món quà thật chân thành và ý nghĩa để bà bầu vui.

Nghĩ mãi, suy nghĩ mãi tuy nhiên Peter vẫn chưa thể có ý tưởng nào, cậu bé bỏng cứ cố kỉnh đi tải lại ko kể trời lạnh. Peter chẳng ảm đạm quan tâm hầu hết cơn gió lạnh đã ùa về, mặc kệ cả đôi giày vải mòn rách rưới với các miếng vá chằng chịt quan yếu giữ ấm đôi chân mang đến chú.

Bố của Peter đã mất từ lúc chú lên 2 với từ đó một mình mẹ phải thao tác làm việc từ sớm cho khuya để kiếm chi phí nuôi 2 bạn bè chú. Đã 3 ngày rồi, Peter vẫn không cho là ra món quà tặng ngay mẹ, chú thất vọng và ủ rũ nói cùng bạn cún con: “Mình buồn lắm, bản thân chẳng được việc như anh Henry mà, bạn muốn tặng quà mẹ nhưng mình không tồn tại tiền để sở hữ quà”.

Vào tối giáng sinh, bà mẹ chú về nhà siêu khuya, mẹ khuyến mãi anh Henry chiếc mũ nhóm đầu cùng Peter song ủng mới. Anh Henry thì kéo ra hộp quà là túi kẹo dẻo anh tiết kiệm ngân sách tiền đi bán hạt dẻ để tặng mẹ. Bà mẹ ôm Henry và nghẹn ngào nói lời cảm ơn cậu cả.

Perter xấu hổ rụt rè khẽ nói với mẹ: ‘Mẹ, nhỏ xin lỗi, con không có quà khuyến mãi ngay mẹ nhưng… nhưng mà con có thể tặng ngay mẹ một nghìn nụ hôn được ko mẹ?’. Mẹ Peter ôm chầm cậu con nhỏ vào lòng xoa đầu: ‘Con trai, đấy là món quà giáng sinh khổng lồ nhất, chân thành và ý nghĩa nhất mà bà mẹ đã được nhận. Thực thụ cảm ơn con!’.

Ý nghĩa: Món xoàn về lễ giáng sinh trong câu chuyện cho trẻ mầm non này đó là sự việc yêu yêu quý và thể hiện thái độ nghĩ về người bà mẹ của cậu bé trai. Đôi khi, một lời chúc giáng sinh tử tế cũng đã đủ làm ấm lòng một người.

4. Mẩu truyện về cổ tích ngày giáng Sinh mang lại trẻ mầm non

*
Câu chuyện về giáng sinh cho trẻ mần nin thiếu nhi

Có một cô bé nhỏ mồ côi cha sống với mẹ tại một vùng quê hẻo lánh. Nhà khôn xiết nghèo, hai người mẹ con phải thao tác quần quật cả ngày mới kiếm đầy đủ ăn. Cô bé nhỏ không có bạn bè, không tồn tại đồ nghịch nhưng cô không khi nào cảm thấy ảm đạm và cô đơn.


Gần công ty cô là một trong khu rừng, lúc nào cũng tràn ngập tiếng chim hót …và những bông hoa rực rỡ…Vào ngày đông năm đó, chị em cô bé bị bệnh dịch và ko thể thao tác làm việc được, cô bé mắc cả ngày với bài toán đan len để kế tiếp mang ra chợ cung cấp những đôi vớ bằng len, mặc dù cho ngay chủ yếu đôi chân è của cô luôn luôn tái xanh vị lạnh.

Gần mang lại ngày Giáng sinh, cô bé xíu nói cùng với mẹ: “Không biết trong năm này ông già Noel tất cả mang quà mang đến cho nhỏ không, nhưng con vẫn đặt đôi giày trong lò sưởi. Kiên cố ông già Noel không quên con đâu chỉ không mẹ?”. Bà mẹ chăm lo vỗ về: “Đừng suy nghĩ đến điều ấy trong ngày Giáng sinh vào năm nay con gái ạ. Bọn họ chỉ cầu muốn có đầy đủ thực phẩm nhằm qua mùa đông khắt khe này là quý lắm rồi”.

Nhưng cô bé không tin tưởng rằng ông già Noel rất có thể quên cô. Vào buổi tối trước thời điểm ngày Giáng sinh, cô đặt đôi giầy trong lò sưởi và đi ngủ với niềm mơ ước về ông già Noel. Người bà bầu nhìn vào đôi giày của nhỏ và bi hùng rầu lúc nghĩ cho sự bế tắc của nhỏ gái, nếu buổi sáng sau cô không nhận thấy một món đá quý nào trong đó. Năm nay, trong cả một món rubi Giáng sinh nhỏ dại cho con, bà cũng không lo ngại được.

Buổi sáng hôm sau, cô bé xíu thức dậy sớm cùng chạy mang lại nơi cô đặt đôi giày. Đúng như sự mong ước của cô, tối hôm qua ông già Noel đang đi vào và mang đến cô nhỏ xíu một món quà. Đó là một trong con chim nhỏ bé nằm thiêm thiếp trong dòng giày, có lẽ vì đói và lạnh. Nó chú ý cô nhỏ nhắn với song mắt lung linh và kêu lên hí hửng khi cô vuốt nhẹ lên bộ lông quyến rũ và mềm mại của nó.

Cô bé nhỏ nhảy múa vì vui tươi và ôm chặt con chim nhỏ tuổi bé vào ngực mình. Cô chạy đến mặt giường, nơi bà mẹ cô vẫn nằm cùng reo lên: “Hãy nhìn con đây bà mẹ ơi. Ông già Noel không quên con cùng đã đem lại cho con món quà ý nghĩa này!”. Phần đông ngày sau đó, cô nhỏ bé săn sóc con chim, sưởi ấm và mang đến nó ăn. Nhỏ chim líu ríu bên cô bé nhỏ và đậu lên vai cô trong những lúc cô làm cho việc.


Khi mùa xuân đến, cô bé mở lồng cho bé chim cất cánh vào rừng mà lại nó không chịu cất cánh xa, cứ loanh quanh gần nhà cô nhỏ xíu và mỗi buổi sáng, cô bé bỏng lại thức giấc bởi vì tiếng hót líu lo phía bên ngoài song cửa sổ….

Bà người mẹ nhìn nhỏ trong sự sung sướng vô bờ…Vì không muốn làm con thất vọng, bà đang vào rừng ban đêm đó hy vọng tìm thấy một vật dụng gì làm quà thay ông noel tặng con, với đã chạm mặt chú chim sắp tới chết do lạnh và đói này…

Ý nghĩa: mẩu chuyện về giáng sinh cho trẻ mầm non hiểu rằng tình dịu dàng của bà bầu cho con cưng là khôn cùng lớn.

5. Câu chuyện về giáng sinh cho trẻ mầm non: hoa hồng trong đêm Giáng Sinh

*
Câu chuyện về giáng sinh đến trẻ mầm non

Tuyết vẫn rơi. Bobby sẽ ngồi ở khoảng sân sau nhà, nó thấy rét hơn. Bobby không mang giày ống cao. Nó không thích, nhưng mà nó cũng chẳng gồm đôi nào. Chiếc áo khoác bên ngoài mỏng tang cảm thấy không được giữ nóng cho Bobby. Nó lạnh lắm.

Tuyết vẫn không ngừng rơi. Rộng một giờ đồng hồ trôi qua, nó nghĩ mãi không ra món tiến thưởng Giáng sinh tặng mẹ. “Ôi, thật là chán. Bây giờ nếu gồm nghĩ ra tải gì thì tôi cũng đâu gồm tiền mà mua.” Nó nhấp lên xuống đầu, mặt bi thảm rười rượi.

Đã cha năm kể từ khi bố nó qua đời. Ba năm qua, anh chị năm miệng ăn đánh vật từng ngày với cuộc sống. Không phải vì bà bầu nó ko quan tâm, cơ mà chỉ vì do dự bao nhiêu bắt đầu đủ. Người mẹ làm cả ca tối ở căn bệnh viện, tuy thế đồng lương nhỏ dại bé cũng chỉ đủ chiến đấu qua ngày.

Càng thiếu hụt tiền và đa số thứ khác, các bạn càng thương mến và bảo bọc nhau hơn. Thuộc với các bạn và một đứa em, Bobby đảm đương mọi việc nhà khi chị em vắng. Ba bà mẹ gái của chính nó đã sẵn sàng những món quà Giáng sinh rất dễ thương cho bà bầu rồi. Còn Bobby thì vẫn tay trắng, dù hiện nay đã là đêm Giáng sinh.

Lau vội làn nước mắt, nó đá chân vào tuyết và đi xuống phố, nơi các cửa hiệu đang lấp lánh lung linh ánh đèn màu sắc và sôi động tiếng nhạc Giáng sinh. Một thằng bé sáu tuổi không cha mẹ cha, sao bây giờ nó thấy rất buộc phải một người đàn ông nhằm chuyện trò. Nhưng lại sao khó khăn quá!

Bobby đi dọc theo những cửa hiệu, chú ý đăm đắm vào số đông tủ kính được trang trí thiệt lộng lẫy. Phần nhiều thứ sao nhưng mà đẹp mang lại thế, mà lại cũng xa tầm tay với nó mang đến thế! Trời buổi tối dần. Bobby đành phải trở lại nhà. đột nhiên mắt nó bắt gặp một tia sáng nhỏ từ phía chân tường. Nó cúi cong người xuống và phát hiện ra đó là một trong những đồng tiền sáng chói.

Giây phút đó, Bobby như thấy bản thân là kẻ giàu có hạnh phúc nhất cố gắng gian. Một làn hơi nóng chạy dọc cơ thể. Nó chạy nhanh về phía cửa hiệu đầu tiên nó quan sát thấy. Tuy vậy rồi lòng phấn khích bỗng tan thành mây sương khi người chủ hiệu bảo rằng nó vẫn chẳng cài đặt được vật dụng gì với đồng xu tiền này.

Nó phát hiện ra một sản phẩm hoa và quyết định bước vào trong đợi tới lượt mình.

“Gì vậy cháu?”, người buôn bán hoa hỏi.

Bobby chìa đồng xu ra với nói rằng liệu nó hoàn toàn có thể mua một bông hoa làm quà tặng Giáng sinh cho người mẹ không.

Người cung cấp hoa chú ý vào đồng 10 xu. Đặt tay lên vai thằng bé, ông trả lời: “Hãy chờ ở đây. Để chú xem chú rất có thể giúp cháu được gì nhé!”.

Đứng đợi, Bobby nhìn những nhành hoa đầy màu sắc xung quanh. Mặc dù là một thằng đàn ông nhưng nó rất có thể tưởng tượng được rằng bà mẹ và các nàng gái nó yêu phần đa bông hoa như vậy nào.

Tiếng ô cửa đóng lại của tín đồ khách sau cuối đưa Bobby về bên với hiện nay tại. Chỉ với một mình trong cửa ngõ hiệu, nó cảm thấy cô đơn và khá chút lo sợ.

Bỗng người buôn bán hoa xuất hiện, đi tới quầy. Ông lấy lên mười nhì bông hồng đỏ thắm, với đa số cành lá xanh điểm xuyến đều chấm hoa white li ti, được bó lại cùng với một dòng nơ bạc đãi thật xinh. Tim Bobby như im đi khi người chủ sở hữu hiệu đặt bó hoa vào một trong những chiếc hộp màu trắng trong.

“Đây, của cháu đây. Tất cả là 10 xu.” Ông nói rồi chìa tay ra. Bobby chuyển đồng xu một giải pháp rụt rè. Ôi, lưỡng lự mình bao gồm nằm mơ ko đây? Ai lại buôn bán cả một bó hoa tốt đẹp vậy kia cùng với chỉ 10 xu cơ chứ! bên cạnh đó cảm nhận thấy vẻ không biết của thằng bé, người chủ hàng hoa nói: “Chú đang bán tiết kiệm chi phí với chính sách giảm giá mười nhì bông 10 xu, cháu tất cả thích bọn chúng không nào?”.

Nghe vậy, Bobby không hề ngần mắc cỡ nữa. Khi sờ tay vào mẫu hộp nhiều năm xinh xắn, nó bắt đầu tin rằng đó là việc thật. Bước thoát ra khỏi hàng hoa, nó còn nghe giọng người chào bán hoa điện thoại tư vấn với theo, “Giáng sinh khoái lạc nhé, con trai!”.

Người chào bán hoa quay vào, thuộc lúc vk ông đi ra. “Chuyện gì vậy anh?”

Nhìn ra bên ngoài cửa sổ, nuốm ngăn dòng nước mắt, ông nói: “Một điều kỳ cục vừa mới xảy ra sáng nay. Em biết không, trong khi anh sửa biên soạn mở hàng, anh nghe một giọng nói nói rằng hãy để dành ra một tá hoa hồng để triển khai một món quà đặc biệt. Rồi miệt mài với các bước anh cũng ko nhớ cho tới nó lắm; mà lại vừa rồi đắn đo sao anh lại để mười hai hoa lá sang một bên. Chỉ một vài phút sau, một thằng bé bước vào và tìm mua một bông hoa tặng mẹ chưa đến một đồng mười xu. Anh thốt nhiên nhớ lại…

Đã lâu lắm, lúc đó anh là 1 trong những thằng bé bỏng rất nghèo, không tồn tại lấy một đồng cài quà Giáng sinh mang lại mẹ. Đêm Giáng sinh năm ấy, khi vẫn lang thang 1 mình trên đường, anh chạm chán một người đàn ông xa lạ. Ông ấy ngỏ lời mang đến anh mười đôla. Đêm nay, khi gặp mặt thằng bé, anh đã biết tiếng nói ban sáng sủa là của ai. Với anh đã còn lại mười hai hoa lá đẹp nhất.”

Hy vọng, với 5 mẩu truyện về giáng sinh đến trẻ thiếu nhi vô thuộc ý nghĩa; cha mẹ và bé đã hoàn toàn có thể có mùa noel phổ biến vui, đầm ấm và đọng lại những ý nghĩa sâu sắc sâu nhan sắc nhất.

Mùa lễ giáng sinh về, chắc rằng tâm hồn ai cũng rộn lên một niêm vui nào đó trong bầu khí cuối năm, khi tiết trời cầm đổi… Xin góp một vài mẩu chuyện sưu tầm về mùa Giáng Sinh làm món quà nhỏ cho quý các bạn đọc… Chúc chúng ta tìm được thú vui Giáng Sinh thiệt sự trong tim hồn mình….
600) this.resized=true; this.width=600;" style="text-align: center;">
*

600) this.resized=true; this.width=600;" style="text-align: center;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="font-size:20px;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="color:#ff0000;">CỔ TÍCH GIÁNG SINH
600) this.resized=true; this.width=600;">Có một cô nhỏ nhắn mồ côi thân phụ sống với bà mẹ tại một vùng quê hẻo lánh. Nhà vô cùng nghèo, hai mẹ con phải làm việc quần quật một ngày dài mới kiếm đầy đủ ăn. Cô nhỏ xíu không có bạn bè, không có đồ chơi nhưng cô không khi nào cảm thấy bi thương và cô đơn. Gần bên cô là một khu rừng, lúc nào thì cũng tràn ngập giờ chim hót ...và những cành hoa rực rỡ...Vào mùa đông năm đó, bà bầu cô bé bỏng bị bệnh dịch và ko thể thao tác làm việc được, cô bé bận rộn cả ngày với bài toán đan len để tiếp đến mang ra chợ chào bán những đôi vớ bằng len, mặc dù rằng ngay thiết yếu đôi chân è cổ của cô luôn tái xanh vị lạnh.
600) this.resized=true; this.width=600;">Gần đến ngày Giáng sinh, cô nhỏ nhắn nói cùng với mẹ: “Không biết trong năm này ông già Noel tất cả mang quà mang lại cho bé không, nhưng bé vẫn để đôi giầy trong lò sưởi. Chắc ông già Noel luôn nhớ con đâu phải chỉ không mẹ?”. Bà mẹ âu yếm vỗ về: “Đừng nghĩ về đến điều này trong ngày Giáng sinh năm nay phụ nữ ạ. Họ chỉ cầu mong mỏi có đủ thực phẩm để qua mùa đông khắt khe này là quý lắm rồi”. Nhưng mà cô bé xíu không tin rằng ông già Noel hoàn toàn có thể quên cô. Vào buổi tối trước thời điểm ngày Giáng sinh, cô đặt đôi giày trong lò sưởi với đi ngủ với niềm mơ ước về ông già Noel. Người bà mẹ nhìn vào đôi giầy của con và buồn rầu lúc nghĩ mang đến sự bế tắc của bé gái, nếu như buổi sáng sau cô không thấy được một món vàng nào vào đó. Năm nay, trong cả một món rubi Giáng sinh nhỏ tuổi cho con, bà cũng không phải lo ngại được.
600) this.resized=true; this.width=600;">Buổi sáng sủa hôm sau, cô bé nhỏ thức dậy sớm cùng chạy cho nơi cô để đôi giày. Đúng như sự mong ước của cô, đêm hôm trước ông già Noel đang đi tới và mang mang lại cô bé nhỏ một món quà. Đó là 1 trong những con chim nhỏ bé nằm thiêm thiếp trong chiếc giày, có lẽ vì đói với lạnh. Nó nhìn cô bé xíu với song mắt long lanh và kêu lên hoan hỉ khi cô vuốt vơi lên bộ lông mềm mịn và mượt mà của nó. Cô nhỏ nhắn nhảy múa vì vui tươi và ôm chặt con chim nhỏ tuổi bé vào ngực mình. Cô chạy đến mặt giường, nơi bà bầu cô sẽ nằm và reo lên: “Hãy nhìn nhỏ đây người mẹ ơi. Ông già Noel luôn nhớ con và đã đưa về cho nhỏ món quà ý nghĩa này!”. Hầu như ngày sau đó, cô nhỏ nhắn săn sóc bé chim, sưởi nóng và đến nó ăn. Bé chim líu ríu bên cô nhỏ nhắn và đậu lên vai cô trong những khi cô có tác dụng việc. Khi mùa xuân đến, cô nhỏ bé mở lồng cho bé chim bay vào rừng nhưng lại nó ko chịu bay xa, cứ loanh quanh gần đơn vị cô nhỏ xíu và mỗi buổi sáng, cô bé bỏng lại thức giấc do tiếng hót líu lo phía bên ngoài song cửa sổ....
600) this.resized=true; this.width=600;">Bà bà mẹ nhìn nhỏ trong sự sung sướng vô bờ...Vì không thích làm con thất vọng, bà đang vào rừng ban đêm đó hy vọng tìm thấy một thiết bị gì làm cho qùa vắt ông noel khuyến mãi con, và đã gặp chú chim sắp tới chết bởi lạnh với đói này....
600) this.resized=true; this.width=600;" style="text-align: center;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="font-size:20px;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="color:#ff0000;">CÂU CHUYỆN GIÁNG SINH
600) this.resized=true; this.width=600;">Tôi vội vã bước vào tiệm trong mall nhằm sắm cấp bách mấy món qùa ngày lễ noel vào phút cuối cho người con gái. Gớm hãi nhìn đám đông, chắc hẳn rằng tôi sẽ bị kẹt vào tiệm cho muôn đời, trong những khi việc yêu cầu làm còn chồng chất, văn phòng công sở còn bao nhiêu văn kiện không duyệt xọng. Từ thời điểm nào chẳng rõ, Giáng sinh đã trở thành gánh nặng nề nề. Chẳng hiểu nguyên nhân phải gồm cái ngày lễ phiền toái như vọc với bao nhiêu là thứ bắt buộc lo, đá quý cáp phải mua đến nguời này nguời kia, tôi mong hoàn toàn có thể lăn cù ra ngủ cho qua muà giáng sinh như mấy chú gấu thức giấc bơ yên giấc suốt mùa đông. Tôi rứa lách qua đám bạn đông chuyển động như kiến để xông vào chỗ bán hàng chơi, với tự hỏi không biết đứa đàn bà có thèm nghịch đồ bởi vậy không.
600) this.resized=true; this.width=600;">Tôi chu đáo qua mấy dãy hàng bán hàng chơi, và chọn đại một nhỏ búp bê quan sát cũng xinh xắn, chạy lẹ ra xếp mặt hàng tính tiền. Tình cờ tôi bắt gặp 1 chú nhỏ bé đứng ngay gần đó, tay mân mê một song hài màu đỏ thật xinh sắn dễ thương. Chú bé bỏng ôm đôi hai trên tay khía cạnh sáng rỡ. Tôi nhìn chú nhỏ nhắn và hơi quá bất ngờ chú bé xíu độ 7 tuổi chú ý đôi hài mắt sáng như nhìn một mốn đồ chơi nó khôn cùng yêu thích.

Xem thêm: Chọn Lọc 25 Hình Ảnh Sân Khấu Đẹp Của Việt Nam Và Thế Giới, Hình Ảnh Sân Khấu Đẹp Của Việt Nam Và Thế Giới


600) this.resized=true; this.width=600;">- Cô tất cả chắc là con cháu thiếu tiền không? con cháu tính rồi là đủ tiền cơ mà!
600) this.resized=true; this.width=600;">- con cháu biết là cháu không đủ tiền rồi nhiều hơn hỏi nhiều, lôi thôi quá đi. Con cháu đứng qua 1 bên để cô tính tiền mang đến nguời khác, bao giờ tìm đầy đủ tiền thì cho đến trả.
600) this.resized=true; this.width=600;">Tôi nhìn chú nhỏ nhắn khuôn mặt gian khổ mình đứng nhìn đôi hài. Quan gần kề một dịp tôi hỏi:
600) this.resized=true; this.width=600;">- Dạ không, cháu tải cho bà mẹ của cháu. Bà mẹ cháu bịnh cực kỳ nặng, và cha nói bà mẹ sắp đi chạm chán Chúa Giêsu rồi. Đôi hài này mẹ cháu mê say lâu lắm rồi, cháu ao ước mua đến Mẹ, để bà mẹ mang đi gặp gỡ Chúa Giêsu. Mẹ sẽ đẹp mắt lắm, đang vui lắm!
600) this.resized=true; this.width=600;">Nghe mang lại đây, tôi new hiểu ra là người mẹ của cậu bé bỏng đang hấp hối, tuy nhiên cậu nhỏ xíu còn quá nhỏ để hiểu chuyện tử biệt. Với một nỗi nhức xót tràn vào hồn tôi. Chú nhỏ xíu nói tiếp:
600) this.resized=true; this.width=600;">- cháu nói với cha rằng dặn người mẹ đừng đi ngay, nói người mẹ đợi nhỏ đi chợ về. Cháu còn thiếu vài đồng nữa mới tậu đuợc song hài, tất cả các tiền cháu để dành lâu nay vẫn còn chưa đủ. Chú hoàn toàn có thể giúp cháu không? Mai mốt con cháu sẽ đi làm trả lại cho chú.
600) this.resized=true; this.width=600;">Nhìn chú bé bỏng tiu nghỉu cúi đầu yên lặng. Tôi thò tay vào túi đem tiền trao mang đến chú bé.
600) this.resized=true; this.width=600;">--Đây, con cháu lấy đi trả chi phí rồi lo về cùng với Mẹ, song hài đẹp mắt lắm!
600) this.resized=true; this.width=600;">- Vâng, cảm ơn chú khôn cùng nhiều! Chúa đang chúc lành mang đến lòng giỏi của chú. Chị em cháu đang vui lắm khi với đôi hài này đi gặp mặt Chúa Giêsu.
600) this.resized=true; this.width=600;">Tôi bước ra cửa tiệm, bên trên đuờng lái xe về bên tôi vẫn còn đó nhìn thấy khuôn phương diện ngây thơ của chú bé nhỏ đáng thương. Tình thân của chú bé bỏng dành cho người mẹ qúa mãnh liệt. Như 1 thiên thần Chúa gởi, cậu bé nhỏ đã thông báo tôi ý nghĩa sâu sắc của Giáng Sinh, mùa của yêu thương thương cùng ban tặng.
600) this.resized=true; this.width=600;">Lạy Chúa, xin đến chúng nhỏ một trái tim nhậy cảm để hoàn toàn có thể nghe được, cảm thấy được đa số niềm đau nỗi khổ của rất nhiều người bé nhỏ tuổi xung xung quanh mình, để chúng con biết share với những người kém như ý hơn. Đặc biệt là trong mùa ngày lễ noel này, xin cho chúng nhỏ ý thức rất nhiều món tiến thưởng trao nhau cùng khi vắt trong tay món rubi của fan thân, xin nhắc bé nhớ đến các người bần hàn chưa khi nào từng được trao quà. Trong bận bịu mua chọn của mùa Giáng Sinh, xin cho nhỏ ý thức món rubi qúy nhất bé nhận được trong đợt Giáng Sinh đó là sự sống của Ngôi Hai. Amen!
600) this.resized=true; this.width=600;" style="text-align: center;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="color:#ff0000;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="font-size:20px;">GIÁNG SINH YÊU THƯƠNG
600) this.resized=true; this.width=600;">Em chưa phải là fan theo Chúa, em bao gồm niềm tin tuyệt vời và hoàn hảo nhất vào Phật và rất nhiều lời răn dạy dỗ của Người. Vị vậy, ngày lễ noel với em cũng giống như bao ngày bình thường khác, một cách nay đã lâu đó của em màu sắc xám chứ chưa phải của sắc đỏ xinh sắn và đều quả chuông ngũ sắc, thậm chí có những lúc Giáng sinh đổi mới hai từ lạ lẫm nhất trong từ điển của em.
600) this.resized=true; this.width=600;">Chỉ tất cả điều lễ Noel thường niên đều ra mắt dưới huyết trời rét mướt se của mùa đông và từ lâu người ta mặc nhiên đã coi nó như một dịp đặc biệt để ủ nóng những yêu thương với trao nhau hứa hẹn ước, một sự khoác định vừa có lý lại vừa vô lý. Ngay sát một mon trước đợt nghỉ lễ đó ở trong cả những vị trí hẻo lánh độc nhất vô nhị của phố phường vẫn vang lên những bạn dạng tình ca mừng noel bất hủ, đó là vấn đề duy tuyệt nhất gợi đề xuất trong em chút đỉnh cảm hoài.
600) this.resized=true; this.width=600;">Có thật những Giáng Sinh đi qua em bi ai tẻ và 1-1 điệu. Khi fan ta hào hứng kéo nhau ra bên ngoài đường, đôi mắt trao mắt, môi trao môi, tay vào tay thì em ngồi 1 mình trên căn gác nghe những bản nhạc buồn, em không khóc như em vẫn vốn thế, nhưng niềm vui thì ko được trọn vẹn. Em lãnh đạm với những món rubi Noel em được tặng và đọc các tin nhắn chúc mừng với 1 thái độ dửng dưng đáng ghét. Em một mình, luôn luôn một mình kể từ một mùa noel xa lắc nào đó em không thể nhớ nữa. Em ko thích đi ra đường để thấy mình solo độc, em cũng chẳng biết làm những gì giữa phố phường náo nức và càng không mê thích đi với một fan mà em không cảm giác được hơi nóng từ trái tim em giành riêng cho họ… Ừ đấy, em cô đơn, thì sao? gần như cái trong khi đã biến thói quen, một thói quen em không hề muốn giữ nhưng đắn đo làm thay nào để biến hóa nếu như…
600) this.resized=true; this.width=600;">Nếu như anh không đến vào một trong những ngày kịp có tác dụng trái tim em xốn xang trở lại, kịp làm cho từng ngày thông thường trở thành mọi thời khắc sệt biệt, kịp đưa sắc xám thành các sắc màu lung linh. Cùng em đã làm được ủ ấm suốt cả một mùa đông... Hàng đêm em vẫn nghe nhạc mà lại lẫn giữa những giai điệu bi hùng em thấy mọi thanh âm vào trẻo, êm ả cất lên. Dù thế em vẫn chưa tồn tại khái niệm thật rõ ràng về Giáng sinh nếu nó không sát với một ngày cùng với em là khôn xiết đặc biệt... Em đã muốn quay trở về với phố phường nô nức tối Giáng sinh, mình cùng mọi người trong nhà ngồi ở 1 góc tiệm yên ả nào kia nghe khá thở hòa quyện trong nhau lẫn giữa mừi hương của trời đất.
600) this.resized=true; this.width=600;">Nhưng giáng sinh năm nay em và anh cách nhau chừng cả nữa vòng trái đất... Tuy vậy em chưa lúc nào thấy một mình của em lại có chân thành và ý nghĩa đến vậy. Chưa khi nào một bản thân lại không đơn côi như vậy! Em tỉnh dậy bằng niềm tin mỗi sáng, một niềm tin hoàn hảo và tuyệt vời nhất như niềm tin vào tôn giáo của em, em đi ngủ bởi nỗi lưu giữ trong lành....
600) this.resized=true; this.width=600;">Khi gặp bằng hữu biết mình cảm thấy được hạnh phúc là tất cả thực, và vì cuộc sống thường ngày anh vẫn ở khôn cùng xa mà lại em vẫn thấy niềm hạnh phúc và nụ cười đang hiện hữu xung quanh, ko phải là một trong giấc mơ. Không còn mơ hồ nữa, không hề là phần đông Giáng sinh bi lụy tẻ và đơn côi nữa…
600) this.resized=true; this.width=600;">Và em hy vọng nói cùng với anh rằng: HAPPY BIRTHDAY n' MERRY X-MAS to lớn YOU. Hãy mãi là chỗ dựa vững vàng chãi mang đến em anh nhé!
600) this.resized=true; this.width=600;">Ngoài kia, bài bác hát Jingle Bell vang lên như 1 tiếng chuông ngân dài dịu dàng êm ả và nóng áp:
600) this.resized=true; this.width=600;">... Jingle bell, jingle bell, jingle all on the way
600) this.resized=true; this.width=600;">Oh what fun it is lớn ride in a one-horse open sleigh...
600) this.resized=true; this.width=600;">
600) this.resized=true; this.width=600;" style="text-align: center;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="font-size:20px;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="color:#ff0000;">QUÀ GIÁNG SINH
600) this.resized=true; this.width=600;">Một đồng tám mươi bảy xu ,đúng như vậy.Hàng ngày, cô cố gắng tiêu thật không nhiều tiền khi đi chợ. Cô đi loanh quanh tìm cài thứ thịt cùng rau cực rẻ cho bữa ăn hàng ngày,ngay cả lúc cảm xúc hết sức stress cô vẫn cố gắng tìm kiếm. Tiết kiệm ngân sách và chi phí được đồng nào tốt đồng đó.
600) this.resized=true; this.width=600;">Della đếm lại số tiền rất ít một lần nữa.Không hề tất cả sự nhằm mục tiêu lẫn,chỉ bao gồm một đồng tám mươi bảy xu ,và ngày mai vẫn là lễ giáng sinh.
600) this.resized=true; this.width=600;">Cô sẽ không còn thể làm những gì hơn, chỉ còn cách ngồi xuống với khóc mà thôi.ở đó, trong 1 căn phòng nhỏ, tồi tàn, cô vẫn nức nở.
600) this.resized=true; this.width=600;">Della sống trong hộ gia đình nhỏ bần cùng này với chồng của cô, James Dillingham Young, ở thành phố NEW YORK.
600) this.resized=true; this.width=600;">Họ có một chống ngủ, một phòng tắm cùng một công ty bếp. James Dillingham Young may mắn hơn cô vị anh ấy có bài toán làm. Thế nhưng đó chưa hẳn là một các bước kiếm được rất nhiều tiền. Tiền thuê hộ gia đình này chiếm khoảng hết lương của anh ấy. Della đã cố gắng rất các để tìm kiếm một công việc nhưng vận may dường như không mỉm cười cợt với cô. Mặc dù nhiên, cô rất niềm hạnh phúc khi ôm 'Jim', James Dillingham Young, trong tay mỗi một khi anh trở về.
600) this.resized=true; this.width=600;">Della đã hoàn thành khóc.Cô lau khô khía cạnh rồi đứng chú ý một chú mèo xám trên bức tường chắn đồng color với nó sát bên con đường tối ngoài cửa sổ.
600) this.resized=true; this.width=600;">Ngày mai là Noel và cô chỉ với một đồng tám mươi bảy xu để sở hữ cho Jim, Jim của cô, một món qùa.Cô ước ao mua một món rubi thật sự có ý nghĩa sâu sắc ,một thứ gồm thể biểu thị được toàn bộ tình yêu cô dành riêng cho anh.
600) this.resized=true; this.width=600;">Della thốt nhiên xoay fan chạy đến mặt chiếc gương treo trên tuờng. Mắt cô sáng lên.
600) this.resized=true; this.width=600;">Cho cho bây giờ, gia đình James Dillingham Young chỉ gồm hai vật quí giá nhất.Một sản phẩm là chiếc đồng hồ đeo tay vàng của Jim. Chiếc đồng hồ đeo tay này trước đây thuộc sở hữu của thân phụ anh ta với trước nữa là ông nội anh ta. Thứ sót lại là làn tóc của Della.
600) this.resized=true; this.width=600;">Della thả cấp tốc mái tóc dài óng mượt xuống lưng. Thật giỏi đẹp, không khác nào như 1 chiếc áo khoác bên ngoài đang choàng qua người cô. Della cuộn tóc lên lại.Cô đứng yên đi rồi thút thít một lát.
600) this.resized=true; this.width=600;">Della buớc lờ đờ qua các siêu thị dọc hai bên đường rồi dừng lại trước bảng biển 'Madame Eloise'.Tiếp cô là một phụ nữ mập mạp,bà ta chẳng có một chút ít vẻ 'Eloise' như thế nào cả.
600) this.resized=true; this.width=600;">'Tôi chuyên tải tóc mà', bà ta đáp với bảo: 'hãy bỏ nón ra đến tôi coi tóc của cô đi'
600) this.resized=true; this.width=600;">'Hai mươi đồng' bà ta định giá, bàn tay kính yêu mái tóc óng ả.
600) this.resized=true; this.width=600;">'Hãy cắt nhanh đi! và chuyển tiền mang lại tôi' Della nói.
600) this.resized=true; this.width=600;">Hai giờ tiếp theo trôi qua nhanh chóng. Cô tìm thiết lập quà mang đến Jim trong các cửa hiệu trong thú vui khôn tả. Sau cuối cô cũng tuyển chọn được một thứ.Đó là môt gai dây đồng hồ đeo tay bằng vàng. Jim cực kỳ quí loại đồng hồ của chính bản thân mình nhưng siêu tiếc là nó không tồn tại dây. Khi Della trông thấy tua dây này cô biết rằng nó yêu cầu là của anh và cô cần mua nó.
600) this.resized=true; this.width=600;">Cô trả nhì mươi kiểu mẫu đồng để sở hữ và cấp vã trở về quê hương với tám mươi bảy xu còn lại.
600) this.resized=true; this.width=600;">Đến nhà, Della ngắm mái tóc cực ngắn của chính mình trong gương với nghĩ thầm: 'mình rất có thể làm gì với nó đây?'. Nửa giờ tiếp theo cô cấp tốc chóng chuẩn bị mọi thứ. Chấm dứt Della lại nhìn nghía bản thân trong gương lần nữa. Tóc của cô hiện giờ tòan hầu như sợi quăn queo quăn khắp đầu. 'Chúa ơi, mình trông như 1 con bé bỏng nữ sinh ấy!'. Cô tự nhủ :'Jim sẽ nói gì trong khi thấy mình như vậy này?'
600) this.resized=true; this.width=600;">Bảy giờ đồng hồ tối, bữa ăn đuợc sẵn sàng gần xong. Della hồi hộp chờ đợi, mong muốn rằng mình vẫn còn xinh đẹp mắt trong mắt Jim.
600) this.resized=true; this.width=600;">Thế rồi cửa mở, Jim bước vào. Anh ấy trông rất nhỏ và cần có một cát áo khoác bên ngoài mới.Jim nhìn chăm chắm vào Della. Cô cần yếu hiểu được anh đang nghĩ gì, cô sợ. Anh ta không giận dữ, cũng chẳng ngạc nhiên.Anh đứng đó, quan sát cô với ánh mắt kỳ lạ. Della chạy đến mặt Jim òa khóc: 'Đừng chú ý em như thế ,anh yêu. Em buôn bán tóc chỉ để mua cho anh một món quà. Tóc đang dài ra mà. Em phải chào bán nó thôi, Jim à. Hãy nói 'giáng sinh vui vẻ', em có một món quà rất hấp dẫn cho anh này!'
600) this.resized=true; this.width=600;">'Đúng thế, em đã cắt và bán rồi, vị vậy mà anh không thể yêu em nữa ư? em vẫn chính là em mà!' Della nói.
600) this.resized=true; this.width=600;">Jim chú ý quanh rồi hỏi lại như 1 kẻ ngớ ngẩn: 'em nói là em đã phân phối tóc à?'
600) this.resized=true; this.width=600;">'Đúng, em sẽ nói vậy, vì em yêu anh! chúng ta có thể ăn về tối được chưa, Jim?'
600) this.resized=true; this.width=600;">Chợt Jim vòng tay ôm lấy Della cùng rút từ biu áo ra một trang bị gì đấy để trên bàn. Anh nói: 'anh yêu thương em, Della, mặc dù cho tóc em ngắn xuất xắc dài. Hãy mở tính năng này ra em, sẽ hiểu vì sao khi nãy anh sững sờ cho vậy.'
600) this.resized=true; this.width=600;">Della xé vứt lớp giấy bọc bên cạnh và kêu lên sung suớng, liền kế tiếp những giọt nước mắt niềm hạnh phúc rơi xuống.Trong đó là một trong bộ kẹp tóc, những chiếc kẹp giành riêng cho mái tóc óng ả của Della. Cô đã ao ước có đuợc nó lúc trông thấy lần thứ nhất qua cửa kính một gian hàng. Các cái kẹp siêu đẹp và hết sức đắt tiền. Hiện nay chúng đã thuộc về cô nhưng tóc cô thì không hề đủ dài để kẹp nữa!
600) this.resized=true; this.width=600;">Della mến yêu món quà ,mắt tràn đầy hạnh phúc. 'Tóc em đã chóng nhiều năm ra thôi Jim', nói kết thúc cô bỗng nhớ cho dây đồng hồ thời trang vàng định tặng kèm cho Jim cùng chạy đi lấy.
600) this.resized=true; this.width=600;">'Đẹp ko anh? em đang tìm tìm khắp nơi đấy, giờ thì anh đã phải yêu thích nhìn ngắm nó hàng trăm lần hằng ngày thôi. Cấp tốc lên, đưa nó mang lại em, Jim, hãy nhìn nó với gai dây bắt đầu này'
600) this.resized=true; this.width=600;">Nhưng Jim không tuân theo lời Della.Anh ngồi xuống vòng tay ra sau đầu mỉm cuời nói:'Della,hãy cất hầu như món kim cương này đi. Chúng thật đáng yêu.Em biết không, anh đã bán chiếc đồng hồ thời trang để thiết lập kẹp mang lại em. Tiếng thì bạn có thể bắt đầu ban đêm được rồi em yêu'
600) this.resized=true; this.width=600;">...đó là một trong câu chuyện cảm động về tình yêu của đôi bạn trẻ đã hết lòng yêu thương nhau.
600) this.resized=true; this.width=600;" style="text-align: center;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="font-size:20px;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="color:#ff0000;">CÂU CHUYỆN ĐÊM GIÁNG SINH CẢM ĐỘNG.......!!!
600) this.resized=true; this.width=600;">Như hay lệ,mỗi mùa giáng sinh, tôi phần đa nhận được xoàn từ anh trai của tôi. Giáng sinh năm ấy tôi cảm xúc vui nhất không hẳn chỉ vị món rubi anh tôi tặng-một chiếc xe hơi mà vị tôi sẽ học được một bài học kinh nghiệm rất thú vị vào dòng đêm ướp lạnh lẽo ấy...
600) this.resized=true; this.width=600;">Đã 7 giờ tối, mọi fan trong doanh nghiệp đã ra về gần hết, tôi cũng đang đi vào gara để lấy xe cùng về nhà ăn Giáng sinh.
600) this.resized=true; this.width=600;">Có một cậu bé, ăn uống mặc rách rưới rưới, trông như một đứa trẻ em lang thang, sẽ đi vòng quanh dòng xe tôi, vẻ phương diện cậu như rất yêu thích chiếc xe. Rồi cậu bỗng dưng cất tiếng trong khi thấy tôi cho gần, "Đây là xe của cô ạ?". Tôi khẽ gật đầu, "Đó là xoàn Giáng sinh anh cô tặng ngay cho." Cậu bé bỏng nhìn tôi tỏ vẻ sửng sốt khi tôi vừa xong lời. "Ý cô là...anh trai cô tặng chiếc xe pháo này mà cô chưa hẳn trả bất cứ cái gì?" "Ôi! Cháu mong gì...". Cậu nhỏ xíu vẫn ngập ngừng.
600) this.resized=true; this.width=600;">Tất nhiên tôi biết cậu nhỏ xíu muốn nói điều gì tiếp theo. Cậu muốn đã đạt được một người anh như vậy. Tôi chăm chú nhìn cậu bé, tỏ vẻ sẵn sàng lắng nghe tiếng nói của cậu. Mặc dù thế cậu vẫn cúi gằm khía cạnh xuống đất, cẳng chân di di xung quanh đất một cách vô thức. "Cháu ước...", cậu bé xíu tiếp tục "...cháu hoàn toàn có thể trở thành một tín đồ anh trai giống hệt như vậy". Tôi nhìn cậu bé, không thể tinh được với khẩu ca vừa rồi. Bỗng nhiên tôi ý kiến đề xuất cậu bé, "Cháu nghĩ về saonếu chúng ta đi một vòng quanh tp bằng loại xe này?". Như sợ hãi tôi đổi ý, cậu nhỏ xíu nhanh nhảu trả lời: "Cháu mê thích lắm ạ!"
600) this.resized=true; this.width=600;">Sau chuyến đi, cậu nhỏ bé hỏi tôi với góc nhìn sáng ngời đầy hy vọng, "Cô hoàn toàn có thể lái xe mang lại trước nhà cháu không?". Tôi cười cùng gật đầu. Tôi nghĩ mình biết cậu nhỏ bé muốn gì. Cậu muốn cho người hàng buôn bản thấy cậu đã về bên trên cái xe to như vậy nào. Mặc dù thế tôi đang lầm..."Cô chỉ cần dừng lại ngơi nghỉ đây, và bao gồm phiền ko nếu con cháu xin cô đợi cháu một lát thôi ạ..."
600) this.resized=true; this.width=600;">Nói rồi cậu bé xíu chạy nhanh vào ngõ hẻm sâu hun hút, về tối om, tưởng chừng như chẳng có ai có thể sống vào ấy. Ít phút sau tôi nghe thấy cậu bé bỏng quay lại qua tiếng bước chân, nhưng bên cạnh đó lần này cậu không chạy như lúc nãy mà đi hết sức chậm. Cùng đi theo cậu là một trong những cô bé nhỏ nhắn, mà tôi nghĩ chính là em cậu, cô bé với đôi bàn chân bị tật. Cậu nhỏ xíu đẩy cái xe lăn em cậu đã ngồi, một loại xe cũ kĩ, xuống rất nhiều bậc tam cấp cho một bí quyết rất cẩn thận, và tạm dừng cạnh cái xe của tôi.
600) this.resized=true; this.width=600;">"Cô ấy đây, bạn mà thời điểm nãy anh đã nói với em đấy. Anh trai cô ấy đã tặng ngay một chiếc xe hơi mang đến cô nhân thời cơ Giáng sinh nhưng mà cô chẳng bắt buộc tốn mang một đồng. Cùng một ngày nào đó anh cũng sẽ khuyến mãi em một món quà giống như vậy. Hãy suy nghĩ xem, em rất có thể tận mắt thấy những món quà, mọi cảnh vật ngoài đường phố trong tối Giáng sinh, cùng anh sẽ không hẳn cố gắng biểu đạt nó mang đến em nghe nữa!".
600) this.resized=true; this.width=600;">Tôi ko thể cầm được nước mắt, cùng tôi sẽ bước thoát khỏi xe, đặt cô bé đáng yêu thương ấy lên xe. Ánh đôi mắt cô nhỏ bé nhìn tôi đầy vẻ cảm phục với thân thiện.
600) this.resized=true; this.width=600;">Ba cửa hàng chúng tôi lại bắt đầu một chuyến đi vòng quanh thành phố, một chuyến đi thật ý nghĩa sâu sắc và tôi zẽ không bao giờ quên, khi phần đa bông tuyết mát mẻ của tối Giáng sinh bắt đầu rơi.
600) this.resized=true; this.width=600;">Và cũng trong đêm Giáng sinh ấy, tôi vẫn hiểu được sâu sắc ý nghĩa một câu nói của chúa Giê-su: "Không gì xuất sắc đẹp hơn việc làm cho tất cả những người khác hạnh phúc."
600) this.resized=true; this.width=600;" style="text-align: center;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="color:#ff0000;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="font-size:20px;">NỤ HÔN CỦA ÔNG GIÀ NOEL LÀM THUÊ
600) this.resized=true; this.width=600;">TT - câu chuyện xảy ra vẫn hơn năm năm cơ mà tôi vẫn ghi nhớ như in món quà nhưng mà một cô bé nhỏ đã tặng kèm tôi ngày đông năm ấy, một mùa Giáng sinh nóng bức nhưng ấm cúng tình người.
600) this.resized=true; this.width=600;">Tháng mười hai, trời ở miền bắc mưa rinh rích kèm theo cái lạnh như cứa vào domain authority thịt. Không gian gian chật thon thả của căn gác bé dại không làm dịu được nỗi bi thảm và cảm xúc nhớ nhà. Noel này cả lớp tôi lại lên kế hoạch đi chơi nhưng giờ người mẹ vẫn không gửi tiền. Vững chắc mùa này quê mình lại bão lụt nhiều nên mái ấm gia đình không thu hoạch được gì.
600) this.resized=true; this.width=600;">Sáng qua, mấy đứa thuộc xóm trọ mách nhau nhau chuyện làm thêm cho các tổ chức triển khai từ thiện. Mấy đứa rủ nhau đi tìm kiếm việc. Quá trình không nặng trĩu lắm tuy thế khá mất thời gian bởi tôi với Hải vào vai nhị ông già Noel. Chúng tôi xuất phân phát từ nhà thời gian sáu giờ buổi tối và về cũng yêu cầu sau nửa khuya. Có hôm làm chính giữa bảo trợ trẻ nhỏ nghèo, gồm hôm có tác dụng ở hội tín đồ tàn tật, cũng có thể có khi là những trại mồ côi.
600) this.resized=true; this.width=600;">Những ngày ngay cạnh Giáng sinh shop chúng tôi lại càng nên đi nhiều. Hôm đứng ngơi nghỉ cổng trường tiểu học tập vùng ven nước ngoài thành, trời đang khuya lắm rồi nhưng gồm một cô nhỏ xíu vẫn chưa về. Nhỏ bé nhìn tôi châm bẩm nhưng không dám tiến lại gần. Tôi mang đến cạnh bé, hỏi nhỏ: “Cháu sao vậy?”. Nhỏ bé cười, đôi mắt vẫn còn đó nhiều niềm vui: “Ông già Noel ơi, tất cả phải đứa trẻ nào học giỏi mới nhận được quà? sáng nay cháu bị điểm hèn môn toán, cháu sợ không có quà”. Tôi cười nhẹ: “Không đâu, ông mang lại tất cả. Tuy thế nếu cháu nào ngoan thì ông vẫn vui hơn”. Nhỏ bé ngạc nhiên, quan sát sang tôi, quan sát cả Hải: “Vậy là con cháu đã có tác dụng hai ông ai oán rồi à?”.
600) this.resized=true; this.width=600;">Bé khóc, phần đa giọt nước mắt nóng nực rớt đầy bên trên tay tôi. Trong khi trong suốt đêm tối qua, bởi vì quá mệt nhọc mà công ty chúng tôi quên mất nở nụ cười với các đứa trẻ, trong đó có bé. “Thôi, cháu nín đi. Nhì ông già này sẽ không buồn đâu, nhưng cháu phải cố gắng hơn nhé”. Nhỏ xíu cười, đôi mắt vẫn còn ngân ngấn nước: “Vậy đi phát quà mang lại trẻ em, hai ông có nhận được quà của người nào không?”. Hải bước tới: “Không, nhị ông chỉ đem quà và giúp các cháu triển khai ước mơ thôi. Là ông già Noel rồi thì cần gì nữa”.
600) this.resized=true; this.width=600;">Bé chuyển động gần tôi, gần Hải: “Cháu bộ quà tặng kèm theo hai ông nhé”, rồi hôn nhẹ nhàng lên má của chúng tôi. Nhị đứa ngớ bạn ra nhưng vẫn luôn nhớ nở thú vui với bé trước khi bé bỏng đi mất. Cảm giác ấm áp lan lan trên má tôi, rồi cả người. Một chút ít vị và ngọt ngào xen lẫn niềm đam mê thú. Tôi bỗng dưng nghĩ chưa lúc nào mình ước cho phiên bản thân một món tiến thưởng gì đó. Dường như tuổi thơ của tôi đã qua cùng chuyện ông già Noel sẽ chìm vào vượt khứ thọ lắm rồi.
600) this.resized=true; this.width=600;" style="text-align: center;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="font-size:20px;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="color:#ff0000;">CON YÊU MẸ
600) this.resized=true; this.width=600;">Người mẹ mệt mỏi trở về từ shop sau một ngày làm việc dài đăng đẵng, kéo lê túi hàng trên sàn bếp. Đang đợi bà là đứa con trai tên David lên 8 tuổi, đang băn khoăn lo lắng kể lại hồ hết gì nhưng em nó đã làm cho ở nhà: “… lúc nhỏ đang chơi kế bên sân còn bố đang gọi điện thoại thì Tom lấy bút chì màu sắc viết lên tường, lên thiết yếu tờ giấy dán tường tường bắt đầu mà chị em dán vào phòng thao tác làm việc ấy! bé đã nói với nó là bà bầu sẽ bực bản thân mà!”.
600) this.resized=true; this.width=600;">Người mẹ than vãn rồi nhướng lông mày: “Bây giờ đồng hồ nó đâu?”. Nạm rồi bà bỏ hết sản phẩm ở đó, sải lao vào phòng của đứa nam nhi nhỏ, vị trí nó sẽ trốn. Bà call cả tên họ của đứa bé, nhưng ở những nước phương Tây, khi hotline cả tên lẫn họ như vậy này là thường thể hiện sự tức giận. Khi bà phi vào phòng, đứa bé xíu run lên bởi sợ, nó biết sắp tất cả chuyện gì ghê gớm lắm. Trong 10 phút, người người mẹ nguyền rủa con, là bà đã phải tiết kiệm chi phí thế nào với tờ giấy ốp tường đắt ra sao! sau thời điểm rên rỉ về những bài toán phải có tác dụng để sửa lại tờ giấy, người mẹ kết tội người con là thiếu suy nghĩ người khác. Càng quở quang con, bà càng thấy bực mình, cuối cùng bà thoát khỏi phòng con, cảm thấy cáu đến phát điên!
600) this.resized=true; this.width=600;">Người chị em chạy vào phòng làm việc để xác minh nỗi lo lắng của mình. Dẫu vậy khi chú ý bức tường, hai con mắt bà ngập cả nước mắt. Số đông gì bà gọi được như 1 mũi tên xuyên qua tâm hồn người mẹ. Mẫu chữ viết: “Con yêu mẹ” được viền bằng một trái tim!
600) this.resized=true; this.width=600;">Và bây giờ bao thời gian trôi qua, tờ giấy dán tường vẫn nghỉ ngơi đó, y như thời điểm người bà mẹ nhìn thấy, với một chiếc khung hình ảnh rỗng treo để ôm lấy nó. Đó là 1 trong những sự kể nhở so với người mẹ, và với tất cả mọi người: Hãy bỏ một chút thời hạn để đọc mọi dòng chữ viết trên tường!
600) this.resized=true; this.width=600;" style="text-align: center;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="color:#ff0000;">600) this.resized=true; this.width=600;" style="font-size:20px;">TÔNG ĐỒ trong GIA ĐÌNH
600) this.resized=true; this.width=600;">Gia đình em Cécilia ngụ cư ở mạn Bắc Ý, vào một buôn bản lao hễ nghèo nàn. Từ sáng sớm, bố em là 1 công nhân nên đến sở làm việc và mãi tới 8,9 tiếng tối new về cho tới nhà. Vì thế, chẳng mấy khi Cécilia chạm mặt được ba. Còn mẹ thì lo vấn đề nội trợ và thao tác làm việc phụ nhằm kiếm chút đỉnh thêm vô ngân quỹ gia đình. Bà rất chưng ái, đạo đức. Tuy kinh tế của gia đình chẳng sung túc gì nhưng bao gồm gì bà đều san sẻ ngay cho lối xóm. Ai đau ốm, bà biếu dung dịch men, xống áo kẻ rách nát rưới, bà bỏ giờ khâu vá hộ, công ty nào mong muốn bà lấy hết kĩ năng giúp đỡ. Cả xã xóm ai cũng quý quí bà, tấm tắc khen bà là người nhân hậu phúc hậu.
600) this.resized=true; this.width=600;">Em bé bỏng Cécilia bắt đầu được 6 tuổi đầu mà đến lớp cấp 1, em rất hãnh diện về chị em và cảm giác mình sống trong một gia đình hạnh phúc được mẹ yêu mến mến thương.
600) this.resized=true; this.width=600;">Từ hai trong năm này ở trường học của giáo xứ, em Cécilia được giảng dạy sống Lời Chúa, bắt gặp Chúa Giêsu bị quăng quật rơi một trong những người bị áp bức, đau khổ. Em hết sức ngoan cùng thường giỏi chía sẻ kinh nghiệm sống với những bạn.
600) this.resized=true; this.width=600;">Một hôm thật bất ngờ như gáo nước lạnh tạt vào khía cạnh một thằng bạn nói "Này Cécilia bà bầu mày thực xuất sắc nhưng khốn khổ vô cùng"
600) this.resized=true; this.width=600;">-Mày chớ tưởng mái ấm gia đình mày hạnh phúc, vì cha mày tối nào về cho nhà cũng say sưa be bét. Ông đánh đập chửi mắng mẹ mày, hàng xóm nhà nào cũng nghe mày hoài nghi thì cứ rình test xem!
600) this.resized=true; this.width=600;">Câu nói kia như sét tiến công vào tai Cécilía ...bao nhiêu giấc mơ xinh tươi về mái ấm gia đình phút chốc tan tành sụp đổ. Tất cả hãnh diện phát triển thành tủi nhục. Thừa xấu hổ cùng với bạn, Cécilia đành cúi mặt làm cho thinh.
600) this.resized=true; this.width=600;">Tối hôm ấy, người mẹ Cécilía đến em ăn uống cơm sớm nhằm em bao gồm thời giờ học tập bài, rồi bà chuyển em lên gác. Hoàn thành kinh tối, bà ôm hôn con, đắp chăn cho nhỏ rồi nhè nhẹ xuống nhà thao tác làm việc đợi ông chồng về nạp năng lượng cơm cùng một thể.
600) this.resized=true; this.width=600;">Nhưng đêm tối ấy Cécilia chẳng tài như thế nào ngủ được, em quyết không ngủ để xem câu chuyện các bạn nói hồi chiều có đúng không. Em cứ è trọc thao thức cho tới khi giờ đồng hồ chuông điện thoại tư vấn cửa vang lên. Cécilia nghe rõ tiếng người mẹ ra mở cửa. Quăng quật chăn biện pháp mau lẹ, em rón rén cách nhẹ từng bước đi xuống thang gác, nép kỹ sau bức màn với hồi hộp theo dõi...
600) this.resized=true; this.width=600;">Một cảnh tượng hãi hùng đang ra mắt trước khía cạnh Cécilia: bố em đầu bù tóc rối, hơi thở rặc toàn hương thơm rượu. Ông ném mạnh bạo mũ và xống áo xuống nền nhà, bà mẹ nữ tính thu nhặt để vào tủ, niềm vui dọn bàn mời ông chồng ăn tối. Đôi đôi mắt ông đỏ ngầu, ông trợn trừng chú ý bà rồi chê cho tới chê lui, rồi tuôn ra hằng loạt lời mắng chửi như điên. Bà mẹ cúi mặt làm thinh, vừa ăn vừa khóc. Lát sau, ông lùa nguyên cả mâm cơm trắng xuống nền nhà, chén chén bát vỡ rã tành, món ăn chảy lênh bóng ....Cũng chưa vừa ý, ông còn khuyến mãi vợ rất nhiều cú đá tàn ác ...
600) this.resized=true; this.width=600;">Sau bức màn, Cécilia bị tiêu diệt lịm. Em rỉ tai "Thôi đúng rồi, tụi bạn đâu gồm nói oan....cả lối xóm hầu hết biết cả ....nhục nhã quá!"
600) this.resized=true; this.width=600;">Hôm sau thảm kịch ấy lại tái diễn trước mắt Cécilia ...Tuy thế sáng nào Cécilia thấy người mẹ cũng vui tươi, nén lòng lao vào quá trình phục vụ lũ con nhỏ. Riêng rẽ Cécilia thì tinh thần bấn loạn lòng sẽ đau xót. Em suy nghĩ, mong nguyện, ghi nhớ lại lời Chúa và thương yêu mẹ vô cùng, thấy bà tuy đau buồn vì ông xã nhưng vẫn một mực yêu thích trọng kính. Chúa Giêsu hiện giờ đang bị bỏ rơi trong tía trong mẹ, Cécilia xác tín được điều đó. Em do dự suy suy nghĩ hoài, nhưng chưa bao giờ làm sao. Sau cùng Chúa soi sáng mang đến em một diệu kế hết sức hay.
600) this.resized=true; this.width=600;">Từ đó tối nào Cécilia cũng nằm thức đợi tía về. Vừa nghe giờ chuông, em liền ra cổng đón ba, đựng áo mũ mang đến ba. Vừa kéo ghế cho ba ngồi, em con quay sang giúp chị em dọn bàn. Trong suốt bữa ăn, em cứ ngồi kế bên ba, ríu rít kể những chuyện vui làm việc trường, hỏi thăm ba công việc ở sở . Thoạt đầu ba em rất lấy có tác dụng lạ, cảu nhảu khó chịu, nhưng từ từ cũng đành chịu thua thảm con, thấy trong lòng cũng vui vui...Nhiều dịp Cécilia đứng giữa đơn vị hát cho ba nghe những bài hát sinh sống trường em, ông thích thú lắm. Thai khí gia đình ngày càng nhẹ nhàng, dễ dàng chịu. Mỗi lần ông bảo: "Cécilia đi ngủ đi, để sớm mai còn dậy sớm đến trường". Cécilia rất nhiều nũng nịu: "Con thương bố nhọc mệt suốt ngày con mong muốn ngồi mãi cùng với ba". Tuy vẫn còn ngà ngà say ông cũng lấy có tác dụng cảm động vày câu nói đối chọi sơ của con, đoạn choàng tay ôm hôn bé một biện pháp âu yếm.
600) this.resized=true; this.width=600;">Ba mon trôi qua, bi kịch ngày xưa vẫn lui vào dĩ vãng. Một hôm như hay lệ, cha Cécilia bảo: "Đi ngủ đi, mai còn dậy sớm mang đến trường mà lại con!" Cécilia quan tâm ôm choàng lấy tía và nói: "Ba ơi, cha biết nguyên nhân con không đi ngủ không?"- "Ba chẳng biết. Nhỏ thức vớ vẩn làm đưa ra cho sợ sức khỏe"- "Không đâu ba ạ, Nếu bác mẹ thương con, cha má được cho phép con nói nhé. Cơ mà đừng mắng con" - "Ừ ,nói đi cha mẹ nghe thử".
600) this.resized=true; this.width=600;">Cécilia đánh bạo thuật lại cách đối kháng sơ em vẫn xúc đụng và tủi nhục làm sao trước lời nói của bạn bè và hằng tối sau bức màn đậy em đã tận mắt chứng kiến tất cả...Cécilia thú thực là em thương ba má lắm. Em thấy Chúa Giêsu bị vứt rơi trong bố trong má, chính vì như vậy em mong mỏi mang Chúa

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

x

Welcome Back!

Login to your account below

Retrieve your password

Please enter your username or email address to reset your password.